Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2012

Câu chuyện về xe đạp

Chuyện hôm trước, em trai Nemo lái xe quá tài nên chắc lựa toàn đường ổ gà hoặc ít nhất cũng là đường miển chai, làm nổ luôn nguyên cái bánh sau của em xe đạp màu hồng, mà cả năm trời chưa bị cái gì tệ như vậy. Đi bộ quãng đường mấy cây số về nghe báo cáo là thấy muốn đi ngủ rồi.

Dặn sáng đi làm sớm thì mang cái xe cho ông sửa xe đạp gần nhà trọ sửa, rồi trưa lấy, nhưng em trai thức từ sớm rồi chắc là ngủ nướng tiếp sau khi tám điện thoại rồi sắp tới giờ thì vội vã đi mà không dẫn theo cái xe đạp đi sửa. Tới trưa trước giờ đi thu hình, Nemo ra coi thì thấy cái xe đạp còn y nguyên cái hậu quả của sự yêu thích ổ gà. Lại còn gặp vấn đề về tiêu hóa nữa. Giải quyết xong dẫn cái xe ra thì trời đã mưa được một lúc đủ để thả thuyền thúng trên đường. Ông sửa xe không chịu sửa vì "có nước mưa vá không ăn". Nói một hồi ổng kêu thôi để đó, bữa sau lấy. Em trai không có xe cho việc quan trọng buổi tối chỉ vì... lười và mê ổ gà.

Do đã trễ giờ thu hình nên phải bắt xe ôm trị giá 50.000đ (sau khi được ra giá 60.000đ mà trả giá 40.000đ ông xe ôm không chịu) cho quãng đường từ cầu Thị Nghè tới Maximark Cộng Hòa. Trong lúc thì thì suy nghĩ à bữa trước quãng đường bằng phân nửa mà cái ông kia đòi lấy hơn 30.000đ ngay lúc xăng vừa giảm giá, vậy suy ra dù sao ông này cũng còn biết giữ khách hàng vì xăng đã tăng lên mấy lần. Trưa hôm sau đi lấy xe, kết quả là ông sửa xe báo phải thay luôn toàn bộ cái bánh sau vì nó nổ tan tành bên trong hết rồi, giá 90.000đ. Vâng, và tổng hai con số đó là toàn bộ lương thu hình "Xúc xắc xúc xẻ" của ngày hôm trước.

Tin mới nhất là với cùng mức đầu tư tương tự Nemo đã được nhượng lại một em xe đạp khác màu tro tốt hơn chiếc vừa nói sau khi giới thiệu về việc chia tay em xe đạp màu đỏ hư tùm lum do em đã tự nguyện bỏ mình để đi với mấy anh trật tự đô thị sau một buổi ngồi bệt tán dóc ở một nơi nổi tiếng hiện giờ vẫn có rất nhiều người đến chơi ngày càng nhiều hơn dù đã có cái lệnh cấm trớt quớt hoạt động bị gọi là "bán hàng rong" thay vì gọi là "văn hóa ẩm thực đường phố". Tính ra, đi chuộc em xe đạp đỏ về hông chừng còn tốn hơn là mua em xe đạp mới về, mà hông biết mấy anh trật tự đô thị tính là gì với em xe đạp vậy ta? Chắc chỉ có nước đem bán phế liệu chứ mấy ảnh có ai đi xe đạp đâu, ngồi đạp không chừng còn làm gẫy xe do cân nặng và độ bền không tương thích.

Nemo dự định sẽ sơn em xe mới thành màu xanh kèm một số ý tưởng hài hước mà mình tính làm lâu rồi. Mà vẫn chưa biết nên đặt tên em nó là gì cho hợp với đồng bọn là Nemo nữa, mọi người có cao kiến thấp chuồn chuồn gì không? Đặt tên kiểu nào mà miễn vô mấy chỗ gửi xe người ta buộc phải nhận giữ xe đạp dù ở chỗ đó rất kỳ thị người đi xe đạp và các em xe đạp đáng yêu là được.

0 bình luận:

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...